Location via proxy:   [ UP ]  
[Report a bug]   [Manage cookies]                
Bước tới nội dung

Odion Ighalo

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Odion Ighalo
Ighalo chơi cho Nigeria tại kỳ World Cup 2018
Thông tin cá nhân
Tên đầy đủ Odion Jude Ighalo[1][2]
Ngày sinh 16 tháng 6, 1989 (35 tuổi)
Nơi sinh Lagos, Nigeria
Chiều cao 1,81 m[3]
Vị trí Tiền đạo
Thông tin đội
Đội hiện nay
Al-Hilal
Số áo 9
Sự nghiệp cầu thủ trẻ
Năm Đội
2000–2005 Prime
Sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp*
Năm Đội ST (BT)
2005 Prime 5 (0)
2006 Julius Berger 10 (5)
2007–2008 Lyn 20 (9)
2008–2014 Udinese 6 (1)
2009–2010Granada (mượn) 26 (16)
2010–2011Cesena (mượn) 3 (0)
2011–2014Granada (mượn) 95 (16)
2014Watford (mượn) 8 (3)
2014–2017 Watford 82 (34)
2017–2018 Changchun Yatai 55 (36)
2019–2021 Thượng Hải Thân Hoa 17 (10)
2020–2021Manchester United (mượn) 12 (0)
2021–2022 Al-Shabab 31 (21)
2022– Al-Hilal 25 (20)
Sự nghiệp đội tuyển quốc gia
Năm Đội ST (BT)
2009 U-20 Nigeria 3 (0)
2015–2019 Nigeria 37 (16)
*Số trận ra sân và số bàn thắng ở câu lạc bộ tại giải quốc gia, chính xác tính đến ngày 26 tháng 2 năm 2023

Odion Jude Ighalo (sinh ngày 16 tháng 6 năm 1989) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Nigeria. Anh hiện đang chơi ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Al-Hilal tại Saudi Pro League.

Ighalo bắt đầu sự nghiệp của mình tại 2 câu lạc bộ PrimeJulius Berger của Nigeria. Năm 2007, anh chuyển tới Na Uy khoác áo câu lạc bộ Lyn. Một năm sau, anh được câu lạc bộ Udinese ký hợp đồng và dành phần lớn thời gian thi đấu tại Granada theo dạng cho mượn.

Năm 2014, anh ký hợp đồng với câu lạc bộ Watford và trở thành là trụ cột giúp câu lạc bộ thăng hạng Premier League trong mùa giải 2014–15. Tháng 1 năm 2017, Ighalo gia nhập câu lạc bộ Changchun Yatai F.C. với giá 20 triệu bảng Anh, trước khi chuyển đến Thượng Hải Thân Hoa. Tháng 1 năm 2020, Ighalo bất ngờ trở lại Premier League khi gia nhập Manchester United dưới dạng cho mượn, ban đầu cho đến cuối mùa giải 2019–20; hợp đồng sau đó được gia hạn đến tháng 1 năm 2021.

Sự nghiệp câu lạc bộ

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời còn trẻ

[sửa | sửa mã nguồn]

Sinh ra tại Lagos và lớn lên ở Edo,[4] Ighalo chơi bóng tại quê hương của mình cùng với PrimeJulius Berger, ở đó Ighalo được một tay cò tên Marcelo Houseman phát hiện. Houseman tiếp tục giới thiệu Ighalo cho Atta Anek, một tay cò khác. Atta Anek sắp xếp cho Ighalo một chuyến đi đến Na Uy để nuôi giấc mơ bóng đá. Lyn, một câu lạc bộ ở giải hạng Tư Na Uy đồng ý cho Ighalo thử việc.

Sau những lùm xùm giữa Lyn và các tay đại diện, chỉ hơn một năm sau khi đến châu Âu, Ighalo lọt mắt xanh các tuyển trạch viên của Udinese. Anh được câu lạc bộ Serie A ký hợp đồng 5 năm, rồi lang bạt từ Tây Ban Nha sang Ý trong màu áo Cesena lẫn Granada.[5]

Ighalo gia nhập Watford trong một hợp đồng cho mượn dài hạn từ Udinese vào ngày 29 tháng 7 năm 2014.[6][7][8][9]

Ngày 24 tháng 10 năm 2014, Watford chấm dứt hợp đồng cho mượn và ký lại hợp đồng mới sau khi Udinese giải phóng hợp đồng Ighalo.[10] Trong mùa giải 2014–15, Odion Ighalo kết hợp cùng Troy Deeney tạo thành cặp tiền đạo ghi đến 41 bàn thắng giúp "bầy ong thợ" thăng hạng lên chơi ở Premier League.[11]

Mùa 2015–16, Ighalo tiếp tục thể hiện một phong độ khủng khiếp khi trở thành cầu thủ Watford đầu tiên ghi được nhiều hơn 10 bàn thắng ở Ngoại hạng Anh trong một mùa giải với 15 bàn. Trong đó nổi bật là cú đúp vào lưới Liverpool giúp Watford đè bẹp Lữ đoàn đỏ với tỉ số 3–0.[12] Riêng trong năm 2015, Ighalo đã ghi tới 30 bàn thắng, nhiều hơn mọi cầu thủ khác thuộc 4 giải đấu hàng đầu nước Anh.

Mùa giải 2016–17 sau đó quả thực là cơn ác mộng với chân sút người Nigeria. Anh chỉ ghi được 1 bàn sau 18 lần ra sân ở Premier League. Trước khi đến Changchun Yatai vào tháng 1 năm 2017, Ighalo đã "tịt ngòi" trong 15 trận liên tiếp chơi cho Watford.[13]

Tại Trung Quốc

[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 31 tháng 1 năm 2017, Ighalo chuyển tới Trung Quốc khoác áo câu lạc bộ Changchun Yatai với giá khoảng 20 triệu bảng.[14]

Tại giải vô địch quốc gia Trung Quốc năm 2018, anh trở thành châu sút ghi nhiều bàn thứ 2 tại giải đấu này với 21 lần lập công. Dù vậy, anh không thể giúp Changchun Yatai thoát khỏi cảnh bị xuống hạng.[15][16]

Ighalo chuyển đến Thân Hoa Thượng Hải vào ngày 14 tháng 2 năm 2019.[17][18][19] Tại câu lạc bộ mới, anh được hưởng mức lương lên đến 300 nghìn bảng/tuần, một con số khổng lồ vào thời điểm đó. Trong năm 2019, Ighalo đã ghi được 10 bàn thắng sau 19 lần ra sân cho Thân Hoa Thượng Hải, góp công giúp đội bóng giành danh hiệu Cúp FA Trung Quốc.

Manchester United (mượn)

[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 31 tháng 1 năm 2020, Ighalo trở lại Premier League, chuyển tới Manchester United theo một hợp đồng cho mượn kèm điều khoản mua đứt tới cuối mùa giải.[20][21] Anh là cầu thủ người Nigeria đầu tiên và là người châu Phi thứ 7 gia nhập câu lạc bộ này. Ighalo khẳng định gia nhập United là một giấc mơ nên anh sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì để được tới đội bóng này, kể cả việc phải giảm lương:[22]

"Tôi thức cả đêm vì hạn chuyển nhượng kết thúc vào 7h sáng hôm sau. Người đại diện cho biết tôi phải giảm lương để tới United. Tôi trả lời không cần quan tâm chuyện đó, hãy nhanh chóng hoàn tất thỏa thuận. Tôi thật sự muốn tới United và không quan tâm tới chuyện có cắt giảm phần lương hay không. Lãnh đạo câu lạc bộ không thể nói gì nữa, vì tôi đã quyết. Đúng 5h sáng, vụ chuyển nhượng hoàn thành", Ighalo chia sẻ với MUTV.

Anh đã chọn mặc chiếc áo số 25, số áo từng được cầu thủ châu Phi đầu tiên và phục vụ lâu nhất cho United, Quinton Fortune mặc. Những diễn biến phức tạp của đại dịch COVID-19 khiến Ighalo không thể bay đến Tây Ban Nha để tham gia chuyến tập huấn cùng cả đội mà phải ở lại Carrington tập một mình. Ngày 27 tháng 2 năm 2020, trong cuộc đối đầu với Club Brugge, Ighalo đã ghi bàn nâng tỷ số lên 2–0 đồng thời đánh dấu bàn thằng đầu tiên cho câu lạc bộ. Hơn một tuần sau, United có chuyến hành quân đến sân của Derby Country trong khuôn khổ Cúp FA, Ighalo ghi một cú đúp. Màn trình diễn đầy ấn tượng giúp anh được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu. Trước khi bóng đá Anh tạm hoãn vì đại dịch, Odion Ighalo tiếp tục lập một siêu phẩm và có một pha kiến tạo trong chiến thắng 5 sao của Quỷ Đỏ trước LASK Linz tại lượt đi Europa League. Bàn thắng của anh trong trận đấu này sau đó được bình chọn là bàn thắng đẹp nhất tháng 3 của United.

Hợp đồng mượn ban đầu của Ighalo với đội chủ sân Old Trafford sẽ hết hạn vào ngày 31 tháng 5 năm 2020. Tuy nhiên, ngày 1 tháng 6, trang chủ của "Quỷ đỏ" thành Manchester đã công bố bản hợp đồng gia hạn với Odion Ighalo đến hết ngày 31 tháng 1 năm 2021.[23] Mùa giải 2020-2021, Ighalo chỉ ra sân tất cả 4 trận đấu (đều vào sân thay người từ ghế dự bị) và không ghi được bàn thắng nào. Ngày 27 tháng 1 năm 2021, trang chủ Manchester United chính thức thông báo Ighalo kết thúc hợp đồng cho mượn và chia tay đội bóng để quay trở lại Thượng Hải.[24] Trước đó một ngày, Ighalo cũng đã viết lên mạng xã hội lời chia tay đến câu lạc bộ và cổ động viên Manchester United với những lời đầy cảm xúc cho thời gian anh thi đấu cho câu lạc bộ.[25]

Ngày 4 tháng 2 năm 2021, Ighalo ký hợp đồng 2,5 năm với câu lạc bộ Al-Shabab của Saudi Pro League.[26]

Ngày 29 tháng 1 năm 2022, anh ký hợp đồng với câu lạc bộ Al-Hilal cũng thuộc Saudi Pro League.[27] Anh kết thúc mùa giải đầu tiên tại Al Hilal với tư cách là vua phá lưới Saudi Pro League, đồng thời cùng đội bóng giành chức vô địch.[28] Ngày 26 tháng 2 năm 2023, Ighalo ghi 4 bàn trong chiến thắng 7–0 của Al-Hilal trước Al-Duhail tại bán kết AFC Champions League 2022–23.[29]

Sự nghiệp quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 24 tháng 3 năm 2015, sau một loạt màn trình diễn chói sáng trong màu áo Watford, Ighalo có lần đầu tiên được triệu tập lên đội tuyển Nigeria ở tuổi 26.[30] Anh ra mắt đội tuyển quốc gia Nigeria trận thua 0–1 trước Uganda.[31]

Vào tháng 6 năm 2018, anh góp mặt trong đội hình 23 cầu thủ cho vòng chung kết FIFA World Cup tại Nga.[32] Anh có lần xuất hiện đầu tiên tại World Cup khi chơi 73 phút trong trận thua 0–2 trước Croatia tại vòng bảng.[33] Vào tháng 10, Ighalo tiết lộ rằng gia đình anh đã nhận được những lời đe dọa sau khi anh không thể ghi bàn tại giải đấu.

Ighalo đã ghi 7 bàn thắng tại vòng loại Cúp bóng đá châu Phi 2019, nhiều hơn bất kỳ cầu thủ nào khác để giúp Nigeria đủ điều kiện thi đấu vòng chung kết diễn ra tại Ai Cập vào cuối năm đó.[34][35][36][37] Nigeria để thua Algeria trong trận bán kết (thua 1–2)[38] và thắng Tunisia trong trận tranh hạng ba (thắng 1–0);[39] khi kết thúc giải đấu, anh tuyên bố giã từ sự nghiệp quốc tế.[40]

Cuộc sống cá nhân

[sửa | sửa mã nguồn]

Ighalo được biết đến là một người sùng đạo Kitô giáo ở Nigeria,[1] cũng thường dành một phần tiền lương của mình cho các tổ chức từ thiện Nigeria để giúp đỡ trẻ em nghèo, trường học và góa phụ dưới mức nghèo khổ.[41]

Thống kê sự nghiệp

[sửa | sửa mã nguồn]

Câu lạc bộ

[sửa | sửa mã nguồn]
Tính đến ngày 26 tháng 7 năm 2020 [42]
Câu lạc bộ Mùa giải Vô địch quốc gia Cúp quốc gia Cúp liên đoàn Châu lục Khác Tổng cộng
Hạng đấu Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn
Prime 2005 Nigeria National League 5 0 0 0 5 0
Julius Berger 2006 Nigeria National League 10 5 0 0 10 5
Lyn 2007 Tippeligaen 7 3 0 0 7 3
2008 Tippeligaen 13 6 0 0 13 6
Tổng cộng 20 9 0 0 20 9
Udinese 2008–09 Serie A 6 1 0 0 6 1
Granada (mượn) 2009–10 Segunda División B 26 16 0 0 26 16
Cesena (mượn) 2010–11 Serie A 3 0 1 0 4 0
Granada (mượn) 2010–11 Segunda División 21 4 0 0 4[a] 1 25 5
2011–12 La Liga 30 6 1 0 31 6
2012–13 La Liga 28 4 2 1 30 5
2013–14 La Liga 16 2 2 2 18 4
Tổng cộng 95 16 5 3 4 1 104 20
Watford 2014–15 Championship 35 20 1 0 2 0 38 20
2015–16 Premier League 37 15 5 2 0 0 42 17
2016–17 Premier League 18 1 0 0 1 1 19 2
Tổng cộng 90 36 6 2 3 1 99 39
Changchun Yatai 2017 Chinese Super League 27 15 0 0 27 15
2018 Chinese Super League 28 21 0 0 28 21
Tổng cộng 55 36 0 0 55 36
Shanghai Shenhua 2019 Chinese Super League 17 10 2 0 19 10
2020 Chinese Super League 0 0 0 0 0 0 0 0
Tổng cộng 17 10 2 0 19 10
Manchester United (mượn) 2019–20 Premier League 11 0 3 3 5[b] 2 19 5
2020–21 Premier League 1 0 0 0 2 0 1[c] 0 4 0
Tổng cộng 12 0 3 3 2 0 6 2 0 0 23 5
Al Shabab 2020–21 Saudi Pro League 5 3 0 0 0 0 5 3
Tổng cộng 344 132 17 8 5 1 6 2 4 1 376 144
  1. ^ Ra sân tại Play-off Segunda División
  2. ^ Số trận ra sân tại UEFA Europa League
  3. ^ Số trận ra sân tại UEFA Champions League

Quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]

Nguồn:[43]

Nigeria
Năm Số trận Số bàn thắng
2015 7 2
2016 5 1
2017 3 1
2018 10 6
2019 10 6
2022 2 0
Tổng cộng 37 16

Bàn thắng quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]
# Ngày Địa điểm Trận thứ Đối thủ Bàn thắng Kết quả Giải đấu
1 13 tháng 6 năm 2015 Sân vận động Ahmadu Bello, Kaduna, Nigeria 3  Tchad 2–0 2–0 Vòng loại CAN 2017
2 11 tháng 10 năm 2015 Sân vận động Edmond Machtens, Brussels, Bỉ 5  Cameroon 3–0 3–0 Giao hữu
3 31 tháng 5 năm 2016 Sân vận động Josy Barthel, Luxembourg City, Luxembourg 11  Luxembourg 3–1 3–1
4 1 tháng 9 năm 2017 Sân vận động Quốc tế Godswill Akpabio, Uyo, Nigeria 13  Cameroon 1–0 4–0 Vòng loại World Cup 2018
5 8 tháng 9 năm 2018 Sân vận động Linité, Victoria, Seychelles 23  Seychelles 3–0 3–0 Vòng loại CAN 2019
6 13 tháng 10 năm 2018 Sân vận động Ahmadu Bello, Kaduna, Nigeria 24  Libya 1–0 4–0
7 2–0
8 3–0
9 16 tháng 10 năm 2018 Taïeb Mhiri, Sfax, Tunisia 25  Libya 1–0 3–2
10 3–2
11 22 tháng 3 năm 2019 Stephen Keshi, Asaba, Nigeria 26  Seychelles 1–0 3–1
12 22 tháng 6 năm 2019 Sân vận động Alexandria, Alexandria, Ai Cập 29  Burundi 1–0 1–0 CAN 2019
13 6 tháng 7 năm 2019 Sân vận động Alexandria, Alexandria, Ai Cập 32  Cameroon 1–0 3–2
14 2–2
15 14 tháng 7 năm 2019 Sân vận động Quốc tế Cairo, Cairo, Ai Cập 34  Algérie 1–1 1–2
16 17 tháng 7 năm 2019 Sân vận động Al Salam, Cairo, Ai Cập 35  Tunisia 1–0 1–0

Danh hiệu

[sửa | sửa mã nguồn]

Câu lạc bộ

[sửa | sửa mã nguồn]

Watford

Thân Hoa Thượng Hải

  • Chinese FA Cup: 2019[44]

Quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ a b Baines, Ollie (ngày 1 tháng 10 năm 2015). “Interview: Watford striker, Jude Ighalo talks goals and God with Cross The Line”. Cross The Line. Bản gốc lưu trữ ngày 2 tháng 10 năm 2016. Truy cập ngày 28 tháng 9 năm 2016.
  2. ^ “Squads for 2016/17 Premier League confirmed”. Premier League. ngày 1 tháng 9 năm 2016. Truy cập ngày 15 tháng 9 năm 2016.
  3. ^ “2018 FIFA World Cup: List of players” (PDF). FIFA. tr. 19. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 19 tháng 6 năm 2018. Truy cập ngày 23 tháng 6 năm 2018.
  4. ^ “Odion Ighalo: Watford striker to be honoured by Edo State”. Pulse. ngày 18 tháng 12 năm 2015. Truy cập ngày 13 tháng 2 năm 2016.
  5. ^ “Lyn, Brann og Odion Ighalo” [Lyn, Brann and Odion Ighalo] (bằng tiếng Na Uy). FC Lyn. ngày 30 tháng 7 năm 2008. Truy cập ngày 15 tháng 1 năm 2010.Quản lý CS1: ngôn ngữ không rõ (liên kết) [liên kết hỏng]
  6. ^ “Udinese striker Odion Ighalo agrees one-year loan switch to Watford”. Watford Observer. ngày 29 tháng 7 năm 2014. Truy cập ngày 30 tháng 7 năm 2014.
  7. ^ “Stevenage 0–1 Watford”. BBC Sport. ngày 12 tháng 8 năm 2014. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2018.
  8. ^ “Watford 2–1 Brentford”. BBC Sport. ngày 30 tháng 9 năm 2014. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2018.
  9. ^ “Odion Ighalo”. Watford F.C. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2017.
  10. ^ “Official: Ighalo signs permanent deal”. Watford F.C. ngày 24 tháng 10 năm 2014. Bản gốc lưu trữ ngày 24 tháng 10 năm 2014. Truy cập ngày 24 tháng 10 năm 2014.
  11. ^ “Watford 7–2 Blackpool”. BBC Sport. ngày 24 tháng 1 năm 2015. Truy cập ngày 11 tháng 2 năm 2015.
  12. ^ Việt Hà (20 tháng 12 năm 2015). “Watford 3-0 Liverpool: The Kop sa chân vào khủng hoảng”. Bóng Đá Plus.
  13. ^ “Watford hold Everton to point on return to Premier League”. ESPN FC. ngày 8 tháng 8 năm 2015. Truy cập ngày 8 tháng 8 năm 2015.
  14. ^ “Odion Ighalo: Watford striker joins Changchun Yatai”. BBC Sport. ngày 31 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2017.
  15. ^ Abayomi, Tosin (ngày 11 tháng 11 năm 2018). “Ighalo's club Chanchung Yatai suffers relegation in China”. Pulse. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2019.
  16. ^ Okeleji, Oluwashina (ngày 21 tháng 12 năm 2018). “Nigeria's Odion Ighalo does not plan on playing in second division”. BBC Sport. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2019.
  17. ^ 申花官方宣布中超银靴加盟 以情动人和恩师再聚首 (bằng tiếng Trung). Sina. ngày 14 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2019.
  18. ^ Okeleji, Oluwashina (ngày 14 tháng 2 năm 2019). “Odion Ighalo: Nigeria striker 'excited' to reunite with Quique Sanchez Flores in China”. BBC Sport. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2019.
  19. ^ Okeleji, Oluwashina (ngày 29 tháng 3 năm 2019). “Odion Ighalo: Why I turned down Barcelona move”. BBC Sport. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2019.
  20. ^ Stone, Simon (ngày 31 tháng 1 năm 2020). “Odion Ighalo: Manchester United sign Nigeria striker on loan until end of season”. British Broadcasting Corporation. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2020.
  21. ^ “United complete loan move for Nigerian striker Ighalo”. ManUtd.com. Manchester United. ngày 1 tháng 2 năm 2020. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2020.
  22. ^ “Man Utd chia tay cầu thủ người Nigeria duy nhất của CLB”. Zing News. 27 tháng 1 năm 2021.
  23. ^ Adam Bostock (1 tháng 6 năm 2020). “CONFIRMED: UNITED EXTEND IGHALO LOAN DEAL”. www.ManUtd.com.
  24. ^ “Ighalo loan period ends”. 27 tháng 1 năm 2021. |tên= thiếu |tên= (trợ giúp)
  25. ^ “Odion Ighalo bids emotional goodbye to Man Utd fans as 'dream comes to an end' with transfer exit”. The Sun. 26 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 27 tháng 1 năm 2021. |tên= thiếu |tên= (trợ giúp)
  26. ^ Shina Oludare (4 tháng 2 năm 2021). “Odion Ighalo: Ex-Manchester United striker joins Al Shabab from Shanghai Shenhua”.
  27. ^ McAuley, John (30 tháng 1 năm 2022). “Al Hilal recruit former Manchester United striker Odion Ighalo from title rivals Al Shabab”. The National (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2023.
  28. ^ Alao, Seyi (30 tháng 6 năm 2022). “Ighalo happy with successful season with Al Hilal”. Latest Sports News In Nigeria (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2023.
  29. ^ Doha, AFP/ (26 tháng 2 năm 2023). “Hilal thrash Duhail to reach AFC Champions league final”. Gulf Times (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2023.
  30. ^ “Nigeria: Watford striker, Ighalo, happy to play for Super Eagles”. All Africa. ngày 24 tháng 3 năm 2015. Truy cập ngày 10 tháng 4 năm 2015.
  31. ^ “Uganda Cranes edge Nigeria Super Eagles in international build up”. Kawowo. ngày 26 tháng 3 năm 2015. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 9 năm 2015. Truy cập ngày 19 tháng 5 năm 2015.
  32. ^ “Super Eagles drop Aina, Agu from World Cup squad”. ESPN. ngày 3 tháng 6 năm 2018. Truy cập ngày 4 tháng 6 năm 2018.
  33. ^ Whalley, Mike (ngày 16 tháng 6 năm 2018). “Croatia 2–0 Nigeria”. BBC Sport. Truy cập ngày 17 tháng 6 năm 2018.
  34. ^ Taiwo, Taiye (ngày 25 tháng 3 năm 2019). “EXTRA TIME: Nigeria's Odion Ighalo celebrates Afcon goalscoring feat”. Goal. Truy cập ngày 26 tháng 3 năm 2019.
  35. ^ Inyang, Ifreke (ngày 9 tháng 6 năm 2019). “AFCON 2019: Rohr announces final Super Eagles 23-man squad (Full list)”. Daily Post. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2019.
  36. ^ “UPDATED: Odion Ighalo snatches Nigeria winner against stubborn Burundi”. The Punch. ngày 22 tháng 6 năm 2019. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2019.
  37. ^ “UPDATED: Nigeria beat Cameroon 3–2, qualify for quarter-finals”. The Punch. ngày 6 tháng 7 năm 2019. Truy cập ngày 6 tháng 7 năm 2019.
  38. ^ “BREAKING: Algeria knock Nigeria out of 2019 AFCON”. The Punch. ngày 14 tháng 7 năm 2019. Truy cập ngày 14 tháng 7 năm 2019.
  39. ^ a b “BREAKING: Nigeria beat Tunisia, win bronze”. The Punch. ngày 17 tháng 7 năm 2019. Truy cập ngày 17 tháng 7 năm 2019.
  40. ^ “Cup of Nations Golden Boot Ighalo retires from international football”. France 24. ngày 20 tháng 7 năm 2019. Truy cập ngày 10 tháng 9 năm 2019.
  41. ^ Walters, Mike (ngày 16 tháng 10 năm 2015). “Watford's Odion Ighalo discusses his heart of Gold and hopes of reuniting with Arsenal's Alexis Sanchez”. Daily Mirror. Truy cập ngày 1 tháng 12 năm 2015.
  42. ^ Odion Ighalo tại Soccerway
  43. ^ Odion Ighalo tại National-Football-Teams.com
  44. ^ “申花打破足协杯先主后客夺冠魔咒 并终结尴尬纪录”. sports.sina.com.cn. ngày 6 tháng 12 năm 2019. Truy cập ngày 6 tháng 12 năm 2019.
  45. ^ “Odion Ighalo: Overview”. Premier League. Truy cập ngày 29 tháng 9 năm 2018.
  46. ^ Krishnan, Joe (ngày 19 tháng 7 năm 2019). “Africa Cup of Nations 2019 top scorers: Odion Ighalo wins AFCON Golden Boot plus goal standings in full”. Evening Standard. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2019.
  47. ^ “The Total AFCON 2019 Best XI”. Confédération Africaine de Football. ngày 20 tháng 7 năm 2019.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]